Tổng hợp dịch vụ tại thẩm mỹ viện Lavender uy tín

Thông tin về dịch vụ tắm trắng, triệt lông, xóa xăm, trị mụn, trị nám... tại thẩm mỹ viện Lavender uy tín

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

Các lý do tại vì sao nhiếp ảnh gia luôn luôn tồn tại khác biệt

Không có nhận xét nào :

Khái niệm về sự suýt nữa là một điều hay đổi thay hình nền điện thoại và không dễ dàng để xác định. Tuy nhiên, một sự thực rõ ràng rằng những anh chàng nhiếp ảnh gia tải hình nền động luôn sở hữu sự suýt rất dị biệt.

1. Họ thấy cái đẹp của hình girl xinh ở cả thảy mọi thứ

 

 



Nhiếp ảnh gia luôn từng nguồn cảm hứng mới, hoặc ít nhất những nhiếp ảnh gia thực sự thì như vậy. Ánh mắt của họ thường không ngừng khám phá những góc độ, thành phần hoặc ánh sáng có thể giúp họ “chộp” được những tuyệt tác tiếp theo của mình. Điều này rõ ràng là đã chuyển hóa vào cả cuộc sống thường ngày của họ. vì thế, ngay cả khi chẳng có lấy bức ảnh nào trong tâm khảm, họ vẫn có xu hướng chỉ ra nét đẹp của một phông cảnh cụ thể mà họ đi qua và đổi thay quan điểm của bạn về mọi thứ. Rất nhiều người cho rằng nhiếp ảnh gia chỉ tụ hội vào vẻ đẹp hình thể, nhưng những nhiếp ảnh gia thực thụ có thể tìm thấy vẻ đẹp trong bất cứ điều gì và ở bất cứ ai. Họ tìm thấy vẻ đẹp trong những nơi khắc nghiệt nhất và biến chúng trở nên diệu huyền. Đây là một hào kiệt phi thường để có được và cũng để đổi thay đôi mắt của ai đó về cách họ nhóng cả thế giới.

2. Họ là những người sáng tạo

Sự sáng tạo được miêu tả khác nhau giữa những người nghệ sĩ khác nhau, cũng như giữa hình thức nghệ thuật này với hình thức nghệ thuật khác, nhưng nó luôn luôn để lại một dấu ấn khác biệt trong tính cách mà người nghệ sĩ đó biểu đạt. Đó không chỉ đơn giản là cách tiếp cận khác về cuộc sống, mà còn biểu trưng cho vong hồn sáng tạo toàn thể và đây là thứ khiến họ – những người nhiếp ảnh trở thành độc nhất. Nhiếp ảnh là một cách tốt để có lối sống biệt lập, mang đến cho bạn một bộ não hoạt động khác lạ mà chân thực. Tôi không nghĩ rằng cuộc sống của hai nhiếp ảnh gia bất kì nào trên thế giới này lại có thể giống nhau. Chỉ với vài thủ thuật nho nhỏ, bạn có thể biến bức ảnh của mình trở thành tuyệt, nhưng tính độc đáo và giá trị nghệ thuật của bức ảnh là cái đích mà bạn phải thực sự thiên tài và chuyên nghiệp mới có thể đạt được. Đó chỉ là phương thức chung của những chốc lát đặc biệt được ghi lại bằng những bức ảnh, trong đúng khoảng thời kì, vào đúng lúc đẹp nhất có thể, mang đến cho nhiếp ảnh gia một sự rung cảm độc đáo. Chắc chắn rằng, ngày nay, trong mỗi chúng ta đều có một tí gì đó “là nhiếp ảnh”, nhưng sẽ không nhiều người thực sự trở thành nghệ sĩ. Sự sáng tạo thường mang đến cho bạn khả năng giải quyết những vấn đề ở tầm cao khác, có giá trị hơn nhiều trong hình trạng thức nghệ thuật này nói riêng và trong cuộc sống thông thường nói chung.

3. Họ thường là những người du mục

chí ít thì điều này đúng với khoảng thời gian họ còn trẻ và khi mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Là một nhiếp ảnh gia, bạn sẽ thích sự đa dạng trong cuộc sống cũng như trong môi trường kinh dinh của bạn. Thật sự là cũng có một vài nghề khác cho phép bạn đi du lịch nhiều như thế này. Cho dù bạn là nhiếp ảnh gia ban nhạc, nhiếp ảnh gia thể thao hay nhiếp ảnh gia thời trang, bạn cũng cần phải đi du lịch. Cũng chỉ đơn giản là một sự diễn tả trong công việc của bạn. Tuy nhiên, quờ những người đã từng đi du lịch rất nhiều và tiếp xúc với những nền văn hóa khác nhau thường tự hình thành một tầm nhìn có tính quốc tế và những câu chuyện của họ về những nền văn hóa khác nhau thường khá quyến rũ. Sức hút của những chuyến du lịch thường là một nguyên tố lớn trong hình ảnh hấp dẫn của họ. ngoại giả, họ có khả năng đóng gói đồ đoàn rất nhanh chóng chỉ với một khoảng thời gian ngắn trước khi nhận được thông tin dời đi nào đó, nhưng họ biết cách làm thế nào để đối phó với điều này. mặc dầu cuộc sống của họ có vẻ hoang dã và gấp gáp nhưng họ là những người có tổ chức. Sau toàn bộ, những uổng cho các thiết bị khá nhiều nên thực tiễn họ chẳng thể quá cẩn thận khi đóng gói hành lý, chỉ cần mang đủ những thứ thiết yếu cho công việc của họ là được. Ngoài ra, rất nhiều nhiếp ảnh gia có thể nói nhiều hơn một loại tiếng nói và điều này quả thật là cái gì đó rất có sức hút.

4. Họ độc lập và tự do

phần lớn nhiếp ảnh gia là những người làm nghề tự do, có thể kiểm soát được loại hình công việc của họ và những người mà họ hợp tác. Đây là một loại tự do thường phát xuất lành mạnh từ sự tự tin và cũng cung cấp cho mọi người môi trường để củng cố thêm niềm tin vào bản thân họ. Khi bạn hoạt động độc lập, bạn có thể quản lý tuốt các công việc bạn làm cho mình và mọi sai trái bạn mắc phải sẽ chỉ ảnh hưởng đến người độc nhất vô nhị là bạn. Điều này nuôi dưỡng nên những người có khả năng và nghĩa vụ, có thể làm chủ được các mối quan hệ của mình. Một đặc điểm mà người bạn đời nào cũng mong muốn. Rất nhiều trong số các nhiếp ảnh gia thường có những “kinh nghiệm hè phố” nhất mực, điều mà họ đúc rút được từ những chuyến du lịch của mình. Bởi họ thẳng phải để ý tới những cuộc tấn công đường đột nhắm tới các thiết bị có giá trị cao mà họ phải bỏ ra một khoản không ít mới có thể “tậu” về. Điều này có nghĩa là phải luôn đề cao cảnh giác với những cảnh huống hiểm nguy có thể xảy ra. Đây là loại tư duy khiến các nhiếp ảnh gia có khả năng đem đến cảm giác an toàn cho người khác giới.

5. Họ luôn sẵn sàng để gặp gỡ những người bạn mới

Đã có hơn một vài xích mích giữa các cặp đôi bởi một trong hai bên không mấy quan hoài đến những vấn đề từng lớp và thường nhấn mạnh về lối sống ẩn dật hơn. Điều này không phải sự thật đối với những người trong nghề nhiếp ảnh. Công việc của họ bao gồm gặp gỡ và trò chuyện với rất nhiều người khác nhau, họ dễ thích ứng với môi trường từng lớp đa dạng và luôn tìm thấy một chủ đề chung cho cuộc nói chuyện với những người dân thuộc những nền móng khác nhau. Không phải ai cũng đủ nhẫn nại để gặp gỡ những người mới và không có khả năng thích ứng với vòng tròn bạn bè của ai đó thỉnh thoảng có thể là rào cản lớn đối với một số mối quan hệ. Trên thực tiễn, nhiếp ảnh gia vừa vặn là những người khá độc đáo và thường được đám đông ủng hộ bởi họ có khả năng đem lại những góc cạnh, những góc nhìn khác của cuộc sống. Hơn nữa, trong thời buổi này, mọi người ai cũng muốn mình có những bức ảnh đẹp như tuyệt bút và cho nên, họ có khuynh hướng khá thân thiện và dễ làm quen với các nhiếp ảnh gia. Tuy nhiên, cũng chỉ có thể ở một mức đó nào đó thôi nhé!
 
Như bạn thấy đấy, có hàng tấn lý do để bạn coi xét một cách nghiêm túc về việc trở nên một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp. Và nhiều người đã đích thực có ý định để hiện thực hóa điều đó, nhưng họ lại đánh giá thấp những nuốm và công sức cần bỏ ra. Đằng sau nhiếp ảnh là khoa học, là tất những câu hỏi về sự sáng tạo và phong cách cá nhân, Phải mất nhiều năm để tập luyện và để phát triển nghề này đến một mức độ chuyên nghiệp. Lối sống là rất tốt nhưng đòi hỏi phải có một vài sự cống hiến và hy sinh. Trên bít tất, những nhiếp ảnh gia thực thụ đã làm được điều này. Vậy, bạn đã nhận thấy sự suýt nữa hoàn toàn dị biệt của họ chưa nào?

 

 

Người nghệ sĩ nhiếp ảnh chụp thấu các nỗi đau của các bà mẹ

Không có nhận xét nào :

Khẳng định ham mê với loại thể chụp chân dung và tải hình nền đẹp ngay từ khi mới bước vào nghề, nhưng Đại tá Trần Hồng cho biết, ông đặc biệt thấu hiểu nỗi đau của các bà mẹ trong từng bức ảnh hình nền động đẹp nhất của mình.

>> Xem thêm: http://hinhanhbanhsinhnhat.blogspot.com/

Mỗi dịp 20/10 đến gần, người ta lại nhớ tới một người nghệ sĩ nhiếp ảnh dành phần lớn thời gian trong sự nghiệp của mình để vỡ hoang một đề tài muôn đời, đó là Chân dung mẹ. Người nghệ sĩ nhiếp ảnh đó chính là Đại tá, nhà báo Trần Hồng, công tác tại báo Quân đội quần chúng. #.

Được biết, 2 chủ đề xuyên suốt mà Đại tá theo đuổi trong sự nghiệp của mình là Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Chân dung các bà mẹ. Nhân ngày đàn bà Việt Nam 20/10, Đại tá có thể nói về cơ duyên khiến ông chọn đề tài Chân dung các bà mẹ làm niềm đam mê của mình?

 

 


Đại tá, nhà báo, nghệ sĩ nhiếp ảnh Trần Hồng.



Đã nói rằng mê say thì rất khó lý giải, cũng rất khó khẳng định nó bắt nguồn từ đâu, chỉ biết rằng, ngay từ khi mới bước chân vào nghề và làm việc ở báo Quân đội dân chúng, khi đó là vào năm 1973, tôi đã có sẵn ý tưởng cho những đề tài mà mình theo đuổi.
loại thể tôi thích nhất là chụp chân dung, trong đó, Đại tướng Võ Nguyên Giáp và Chân dung các bà mẹ được tôi chọn là hai đối tượng chẳng thể thiếu trong các tác phẩm của mình.

Đại tá có nhớ người đàn bà trước hết mà ông chụp là ai không?
Người đàn bà trước hết mà tôi chụp là mẹ tôi, chụp vào năm 1973.
Tôi có một tình cảm rất đặc biệt với mẹ, mỗi lần về phép tôi có một cảm giác gần gũi khôn cùng.
Tôi còn nhớ khi ấy về nhà, mẹ tôi còn gội đầu, chải tóc, kỳ lưng cho tôi, dù lúc đó tôi đã là một sĩ quan quân đội. Và khi bà trầm tư mặc tưởng ngồi nghĩ suy thì tôi đã chụp một bức ảnh của bà. Đó là bức ảnh đầu tiên tôi chụp về Chân dung các bà mẹ.
ngoại giả, khi vừa ra trường và còn độc thân, tôi ở số 8 Lý Nam Đế – Hà Nội. Khi ấy chúng tôi ở tầng 3, ở đó có một bà cụ rất nuông cháu gái. Chiều nào bà đi chợ về, bé gái tên Hòa cũng cứ chạy ùa ra đón bà, tình cảm ấy ngày này qua ngày khác khiến tôi rất thích.
Từ chụp ảnh mẹ mình, thấy những hình ảnh xung quanh nữa, tôi bắt đầu cảm thấy chụp đối tượng ấy, và từ ấy cho đến hiện giờ, đề tài ấy vẫn là đề tài tôi đeo đuổi suốt thế cục, vì thực ra, trên đời này, bất kỳ ai cũng có một bà mẹ, kể cả Tổng bí thơ cho đến người hành khất, kể cả bên chính nghĩa và phi nghĩa, ai cũng đều có 1 người mẹ. Dù có làm bất kỳ điều gì, lúc nào trong tâm não của mình, họ cũng dành 1 góc cho người mẹ. vì thế, đối với tôi, hình ảnh người mẹ vô cùng thiêng liêng, cao quý.

Đối với ông, điều khó nhất khi chụp và phá hoang những bức ảnh về chủ đề Các bà mẹ, điều gì là khó khăn nhất?
Ở Việt Nam, trải qua 30 năm chiến tranh, người chịu nhiều hy sinh, thiệt thòi nhất vẫn là các bà mẹ. Không có nỗi đau nào bằng nỗi đau của bà mẹ mất con, đó là nỗi đau kinh khủng nhất. Mất con là mất tương lai, khôngbao giờ đền bù được sự hy sinh mất mát của các bà mẹ.
Nếu chụp ảnh đi sâu vào đối tượng này là rất khó, vì không ai muốn gợi lại mất mát, đau thương của mình, nhưng nếu vượt qua cái khó này để chụp dc lại rất dễ thành công.

Theo Đại tá Trần Hồng: "Những bức ảnh ngày xưa chụp các bà mẹ mà họ cười thì đó chỉ là một hiện tượng, còn ẩn sâu trong đáy lòng họ là sự hy sinh và sức chịu đựng lớn lao". Ảnh: Chụp lại từ ảnh của Đại tá Trần Hồng

trong suốt sự nghiệp ông đã đi qua, chân dung về người mẹ nào mà ông cho rằng khó chụp nhất?
có nhẽ, lần tôi khác thác khó nhất là mẹ của Thiếu tướng Chu Phác. Bà mẹ ấy có 1 câu chuyện riêng, bà đặc biệt không thích con trai của mình vì công việc của con trai bà quá bận.
Hàng tháng, con trai bà vì mải công việc không về thăm nên bà rất ghét, bà bảo bà không cần tiền, không cần bất cứ thứ gì, nhưng chiều chiều, ngày nào bà cũng gióng tai nghe tiếng ô tô của con nhưng không thấy. Bà cũng nói rằng, bà muốn nhìn tận mắt con trai, sờ tận tay con trai chứ không cần người công vụ của con trai mang tiền đến.
Có lần, Đại tướng Chu Phác mời tôi về nhà chơi gặp bà mẹ, nhưng bà lạnh băng không tiếp cận, vì bà bảo quân nhân ai cũng như nhau hết cả.
Tôi nói chuyện nhưng bà không nói, tay bà cứ lần tràng hạt gần 1 tiếng, tôi tưởng mình đã thất bại. Thế nhưng, trong ý nghĩ của tôi, tôi tự nhủ rằng, sau này trong quyển sách, bộ sưu tập của tôi chẳng thể thiếu cá tính của bà mẹ này, vì thế tôi ráng chụp bằng được ảnh của bà.
Gần 1 tiếng sau, bà dừng hoạt động lần tràng hạt để têm trầu. Thấy thế, tôi bảo bà hãy để con làm cho, bà nhìn tôi như có viên đạn xuyên qua. Chưa để bà đồng ý hay không, tôi bắt đầu têm trầu cho bà.
Bà sửng sốt khi thấy tôi bổ cau, têm trầu. Sau khi sửng sốt, bà bắt đầu có mối giao cảm với tôi, tôi nói rằng khi tôi đến đây là tôi đỡ nhớ mẹ tôi rất nhiều, khi nghỉ phép tôi hay ngồi têm trầu cho mẹ, nay tôi được têm trầu cho bà tôi rất thích, sau đó bà mới bắt đầu tâm tình.
Có 1 đối tượng nữa rất khó khẩn hoang, đó là các bà mẹ trong bối cảnh từ Huế trở vào. Tại những khu vực này, trên bàn độc đều có 2 bát hương. Một bát hương thờ người con cộng sản, là chiến sĩ giải phóng, một bát hương nữa thờ người con là đội viên ngụy. Trong một gia đình, 2 anh em thuộc 2 chiến tuyến khác nhau, đó là điều không ai mong muốn, nhưng lịch sử đã tạo neen nghịch cảnh ngang trái đó. Và người đau đớn nhất không ai khác chính là người mẹ đứng ở giữa, vì đối với họ, con nào cũng là con.

Bức ảnh Giấc mơ của mẹ ghi lại hình ảnh Người mẹ VNAH Nguyễn Thị Thứ khi bà đang thiếp đi ngủ, trên đầu giường là di ảnh con trai. Tấm khăn Mẹ đội hằn lên di ảnh tạo thành một giây lát vô cùng ý nghĩa. Ảnh: Chụp lại từ ảnh của Đại tá Trần Hồng

Điều mà ông cảm nhận sâu sắc nhất sau hơn 40 năm chụp ảnh cho các bà mẹ là gì, thưa Đại tá?
Đó là sự hy sinh vô cùng lớn lao và sức chịu đựng chừng như vô tận của những người mẹ Việt Nam.
Tôi còn nhớ, có một lính Mỹ khi nhìn thấy những bức ảnh tôi chụp về chân dung các bà mẹ đã thốt lên rằng: “Đây rồi, căn do của duyên do mà chúng ta thua Việt Nam trong cuộc chiến tranh chính là đây. Bà mẹ là sức mạnh của sức mạnh. Tất cả mọi đứa con của các mẹ đi làm bất kỳ việc gì đều muốn làm tốt nhất để về với mẹ, và chiến tranh cũng thế”.
Những bức ảnh ngày xưa tôi chụp các bà mẹ mà họ cười thì đó chỉ là một hiện tượng, còn ẩn sâu trong đáy lòng họ là sự hy sinh và sức chịu đựng lớn lao.
Tôi còn nhớ, người mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Thứ là người tôi ấn tượng nhất. Đó là người mẹ phải hứng chịu một nỗi đau không từ nào có thể diễn đạt. Nhà mẹ Thứ có đến 11 liệt sĩ, trong đó có 9 người con trai, một người con rể và một người cháu ngoại.
Cho đến hiện nay, tôi vẫn rất thích bức ảnh Giấc mơ của bà mẹ. Đó là bức ảnh mà tôi may mắn chụp đượckhoảnh khắc mẹ đang ngủ thiếp đi bên cửa sổ, trên đầu giường là di ảnh của người con trai, chiếc khăn mẹ đội vô tình nhờ có ánh nắng lại phản ánh lên di ảnh của người con liệt sĩ khiến bức ảnh có một giây phút khôn xiết quý.
Cho đến nay, bộ sưu tập ảnh chân dung các bà mẹ của ông đã được bao nhiêu bức, thưa Đại tá?
Kể từ khi bắt đầu sự nghiệp, số ảnh tôi chụp về chủ đề Chân dung mẹ cũng lên tới gần 2.000 bức.
Đến địa phương nào, khi làm xong việc của mình thì tôi cũng dành ít nhất 35% thời gian của mình để đi chụp chân dung các bà mẹ.
Riêng bà mẹ Quảng Nam, Đà Nẵng khiến tôi ấn tượng nhất, cảm thấy có tình cảm mặn mòi nhất.
Cho đến nay, đây vẫn là một đề tài mà tôi đam mê, và chắn chắn, tôi vẫn sẽ tiếp kiến khai hoang chủ đề về các bà mẹ, bởi đối với tôi, đây là một nguồn đề tài, và cũng là nguồn cảm hứng vô tận.

Xin cảm ơn ông!

 

 

Những bức hình chân thực từ nữ nhiếp ảnh gia 74 tuổi

Không có nhận xét nào :

Trong nền văn hóa ưa chuộng tuổi trẻ, người già thường bị thờ ơ, bị lãng quên và như hình nền đẹp vô hình. Những bức ảnh hình động này giúp giới trẻ hiểu và trân trọng người già hơn.

Nhiếp ảnh gia Marna Clarke đã quyết định tự chụp ảnh mình và tải hình nền girl xinh cùng người chồng tại ngôi nhà riêng của họ. Điều khiến cho những bức ảnh này gây ấn tượng mạnh với nhiều người, chính là việc nhiếp ảnh gia Marna năm nay đã 74 tuổi.

 

 



Hình ảnh đời thường của cặp vợ chồng đã ngoài tuổi 70
“Kế hoạch này bắt đầu 4 năm trước, khi tôi bước sang tuổi 70 và bắt đầu cảm nhận thấy tuổi già đang đến gần.  Tôi muốn nhìn thấy bản thân mình già đi trông sẽ ra sao bởi vậy, tôi đã bắt đầu chụp những bức ảnh cơ thể trần của mình: ngón chân, bàn tay, thân, cánh tay, chân, khuôn mặt, tóc tôi đều được chụp lại. Tôi muốn lưu giữ những bức ảnh đó mãi mãi chứ không chỉ nhìn vào gương với cái nhìn thoáng qua ngắn ngủi”.
Những tấm hình của bà Clarke gợi lên ấn tượng về một sự trầm tĩnh nhưng lại đầy mạnh mẽ táo bạo, đối lập với xu thế truyền thống vốn thường không chú ý đến nét đẹp cơ thể của người già.

Bàn tay nhăn nheo do chính bà Clarke lưu lại
Nhiếp ảnh gia Clarke đã chụp một cách đơn giản và sống động, lột tả chân dung của chính bản thân với cơ thể và gương mặt mộc. Và kết quả là các bức ảnh tuyệt vời đã ra đời.
“Tôi đã lấy hết can đảm để chia sẻ ảnh của mình cho một nhóm nhỏ bạn bè đặc biệt, những người mà tôi nghĩ họ sẽ trân trọng chúng. Và tôi đã nhận được cả sự khích lệ cũng như những đánh giá tiêu cực. Không phải ai cũng sẵn sàng để nhìn vào những bức ảnh khỏa thân, nhất là của người già. Có vẻ như tôi đã động đến vài điều cấm kỵ trong văn hóa truyền thống liên hệ đến người già với sự lão hóa cơ thể và cái chết".

Hai vợ chồng bà trực tính ăn uống cùng nhau trong ngôi nhà nhỏ
Đôi lúc Clarke đặt những bức ảnh thời trẻ của mình cạnh những bức ảnh tuổi già để cảm nhận sự khác biệt qua thời gian. Và để bất chợt nhận thấy trong những bức hình yêu thích ấy là đôi bàn tay, là tấm lưng trần lưu giữ những kỷ niệm đẹp của cuộc đời.

Bà ghi lại hình ảnh người chồng già nua đã gắn bó với mình gần 50 năm qua
“Trong nền văn hóa ưa chuộng tuổi trẻ này, người già thường bị thờ ơ, bị lãng quên và như vô hình. Tuy nhiên loài người chúng ta vẫn luôn tò mò và khao khát tìm kiếm sự chân thật. Bởi vậy,  tôi đã quyết định sẽ mang đến hình ảnh chân thực về sự lão hóa của tuổi già, cái tuổi mà người ta không còn lo về việc nuôi nấng con cái hay gây dựng sự nghiệp nữa. Đó là lúc mà những người như tôi hoàn toàn độc lập, khỏe mạnh, năng động, có thời gian và năng lượng để theo đuổi những niềm yêu thích của bản thân".
Bà cho biết thêm: "Tôi muốn thể hiện vẻ đẹp và tinh thần của giai đoạn này ưng chuẩn những bức ảnh về cuộc sống và con người tôi. Hy vọng rằng, điều đó sẽ mang đến chút ánh sáng đối với lớp người già chúng tôi, khiến cho chúng tôi không còn vô hình và giới trẻ sẽ trân trọng người già hơn". 

Đôi giày của chồng cũng được bà trân trọng lưu lại
Nữ nhiếp ảnh gia cũng hy vọng rằng, việc làm này sẽ giúp những người già biết trân trọng chính mình và cảm thấy thoải mái hơn khi sự lão hóa kéo đến mang theo làn da nhăn nheo, móng tay nứt nẻ, răng vàng hay bất cứ điều gì đang xảy đến. Và bà cũng mong có thể thay đổi phần nào quan niệm lỗi thời về người già và hướng suy nghĩ tích cực tới cuộc sống hạnh phúc khi con người ta bước vào chặng cuối của cuộc đời.

 

 

Những địa điểm bị cấm chụp hình ảnh tại Amos Chappie

Không có nhận xét nào :

Tại những thành thị lớn trên thế giới, có không ít những địa danh bị cấm chụp ảnh và tải hình nền hoàn toàn vì liên can đến yếu tố an ninh, chỉ những nhiếp ảnh gia chụp hình nền động đẹp do chính phủ chỉ định mới được phép bấm máy.
Nhiếp ảnh gia Amos Chapple đã sử dụng phi cơ điều khiển từ xa để có thể chụp những tấm ảnh girl xinh này, tuy vậy anh cũng vài lần bị cảnh sát địa phương yêu cầu xóa những tác phẩm vừa chụp.


Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến sự táo bạo và quyên sinh của Amos Chappie. Sau khi up bộ ảnh của mình lên trang ảnh Imgur, Amos đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ của cộng đồng mạng, vì bộ ảnh của anh thực thụ duy nhất.

 

 



Amos đã bị cảnh sát Ấn Độ cướp và đề nghị xóa hết ảnh khi đang chụp cung điện Taj Mahai, tuy nhiên ngày hôm sau anh lại lẻn vào… chụp tiếp.
 trong 2 năm đi lang thang khắp thế giới để chụp lại những tấm ảnh bị cấm, Amos đã bị cảnh sát tóm vài lần và bị trưng thu thẻ nhớ máy ảnh hoặc máy bay, thế nhưng nhiếp ảnh gia liều lĩnh này vẫn nối mê say của mình bằng cách… chụp xong đăng luôn. 

Tòa nhà Hermitage Pavilion, St.Petersburg, Nga – Amos là người độc nhất vô nhị sở hữu tấm ảnh chụp tòa nhà này từ trên cao

khung cảnh nhà thờ Sangrada Familia, Barcelona, Tây Ban Nha.

Doanh trại quân đội St.Petersburg, Nga

Cung điện Petergof, Nga

Nước Nga có rất nhiều công trình và di tích đẹp nhưng lại bị cấm chụp ảnh toàn cảnh, như nhà thờ Paul Cathedral này chẳng hạn.

Nhà thờ Sacre Coeur, Paris, tục truyền rằng nơi này đang cất giữ trái tim của chúa Jesus.

Nhà thờ Sagrat Cor, Barcelona nằm trong mây mù.

Pháo đài Bourtange, Hà Lan cũng là nơi bất khả xâm phạm của giới nhiếp ảnh.

Toàn cảnh thị thành Istabul và nhà thờ hồi giáo Sultan Ahmed.

Văn phòng chính phủ Hungary và khung cảnh thành thị Budapest cổ kính.

Toàn cảnh cung điện Taj Mahal, Ấn Độ, du khách đến đây chỉ được đứng ở một vị trí chụp ảnh.

tỉnh thành Mumbai, Ấn Độ

Nhà thờ Hoa Sen, công trình kỳ vĩ của Ấn Độ tọa lạc tại Delhi.

Nhà thờ đạo hồi lớn nhất Ấn Độ Jama Masjid, an ninh nơi này cũng nghiêm ngặt không kém gì cung điện Taj Mahai

Thánh đường St Basil, Moscow, Nga

Một hòn đảo tư nhân tại New Zealand.

Tượng đài Mẹ Armenia, trước đây tượng đài này thuộc thành phố Yerevan, Armenia, nhưng hiện thời nó lại nằm ở lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ.

Nhà tu Katskhi trên cột đá cao 40 mét, nơi một ẩn sĩ Gruzia sống 20 năm cuối đời.

Tượng đài nữ công nhân ở Moscow, Nga

Khách sạn mang tên Ukraina ở Moscow, Nga

Một trong những công trình nổi tiếng nhất nước Nga: Nhà thờ "Savior on Blood".

 

 

Joel Tjintjelaar – Sư phụ của chụp hình ảnh phơi sáng đen trắng

Không có nhận xét nào :
Joel Tjintjelaar từ lâu đã được coi là một bậc thầy hiện đại về nhiếp ảnh hình nền Đen Trắng, đặc biệt là loại thể hình nền động phơi sáng ban ngày.



Theo quan điểm của ông, khi ảnh hình nền girl xinh loại bỏ được yếu tố màu sắc thường làm phân tán người xem thì chỉ còn trổi lên đối tượng chính nhờ dùng khéo và tài hoa bố cục, đường nét và tương phản của ảnh đen trắng. Đồ nghề ông thường dùng đó là ND filter 10 stop và ông chồng 2 cái lên nhau để cho ra thời gian phơi sáng thường rơi vào tầm từ 5-10 phút vào ban ngày.

“Tôi không tin vào ảnh không cần hậu kì vì bạn không chỉ chụp ảnh. Chụp chỉ là 1 thời đoạn trong quá trình sáng tạo một bức hình. Tôi tin vào những bức ảnh mà qua đó người nghệ sĩ tả được thế giới quan nghệ thuật của mình. Máy ảnh đơn thuần nó chỉ là 1 công cụ vật lý, ko cảm xúc, ko hiểu biết, không gì hết ngoài việc là một công cụ ghi lại hình ảnh. Nói cách khác, tôi không tin vào cái nhìn của dụng cụ mà tôi tin vào con mắt và cảm xúc của người nghệ sĩ làm ra bức ảnh”

Chúng ta cùng chiêm ngưỡng vẻ đẹp ngỡ ngàng của những tác phẩm đen trắng của ông.

ARCHITECTURE I – SEEING THE SHADOW

Người chụp ảnh 'tàng hình' chụp hình động vật vô cùng độc đáo

Không có nhận xét nào :

Nhiếp ảnh gia Bence Mate (người Hungaria) : "Phía sau một bức ảnh tự nhiên đẹp là rất nhiều kiên nhẫn và một phần may mắn. Tôi từng ngồi quan sát hàng tiếng, hàng ngày, hàng tuần, đôi khi thậm chí là hàng tháng để chờ đợi vận may đến với mình"

>> http://nhunghinhanhgaidep.blogspot.com/
>> http://caunoihaynhattg.blogspot.com/
>> http://nhunghinhanhbuon.blogspot.com/


mê say thám hiểm những nơi hoang dã, nhiếp ảnh gia người Hungaria từng đoạt nhiều giải thưởng. Bence Mate đã ghi lại những hình ảnh đẹp đến bàng hoàng về thế giới tự nhiên.

 

 



Biệt danh “nhiếp ảnh gia tàng hình” lý giải tại sao anh có thể chụp được những hình ảnh cận cảnh như vậy. Bence có thể dành nhiều ngày, nhiều tuần, thậm chí là nhiều tháng náu mình trong căn lều do chính anh thiết kế và làm ra. Nó có kính một chiều để anh có thể tiếp cận con vật.

Bence cho biết: “Khi đi vào nơi hoang dã với một ống dòm, ta thường được chứng kiến những giây lát đẹp đến bàng hoàng của tự nhiên. Nhưng vào những giây lát đó, các nhân tố như khoảng cách, ánh sáng, nền nã, môi trường và sự bất ngờ khiến ta ít khi có thể truyền tải lại. Phía sau một bức ảnh thiên nhiên đẹp là rất nhiều kiên nhẫn và một phần may mắn. Tôi từng ngồi quan sát hàng tiếng, hàng ngày, hàng tuần, thỉnh thoảng thậm chí là hàng tháng để đợi vận may đến với mình”.

“Từ từ đã, chàng trai”: Một chú chim Toucan quặp đuôi chú vẹt đầu nâu ở Laguna del Lagarto, Costa Rica.

“đợi chờ bình minh”: Hình ảnh những chú diệc xám chụp ở khoảng cách gần.

“Rũ mình”: Ba chú vẹt đầu nâu rũ mình cho hết nước mưa ở Laguna del Lagarto, Costa Rica.

“Cuối ngày”: Trong bức ảnh này, Mate hướng ống kính về khung cảnh hoàng hôn lộng lẫy trên sông Prypiat, giữa tự nhiên hoang dã Belarus.

“Gánh cả thế giới trên lưng”: Một con kiến cắt lá cái đang khiêng một mảnh lá với một chú kiến con bám trên.

“Cận cảnh”: Một chú sâu ở gần hồ Bajkal, Nga.

“Tầm nhìn của chim”: Một bức ảnh chụp cận cảnh chú chim bồ nông trắng ở đồng bằng Danube, Romania.

“Bữa tối đã sẵn sàng”: Một con diệc trắng bắt cá bằng cái mỏ dài ở Pusztaszer, Hungary.

“Cất cánh”: Hai con diệc xám tung cánh trên hồ Csaj ở công viên nhà nước Kiskunsagi, Hungary.

“Ảnh phản ảnh bản thân”: Trong bức ảnh này, Mate đã ghi lại hình ảnh một chú chim sẻ ức đỏ uống nước ở Pusztaszer, Hungary.

“Sẵn sàng đón đợi”: Bên trong miệng một con bồ nông ở đồng bằng Danube, Romania.

“Đang tới đây”: Kĩ thuật của Mate tốt tới mức anh có thể ghi lại hình ảnh săn mồi dưới nước của đàn bồ nông ở hồ Kirkini, Hy Lạp.

“Anh đang hỏi tôi à?”: Một chú chim Toucan và một chú chim Montezuma Oropendola trong cuộc đụng độ nảy lửa ở Costa Rica.

“Chân dài cả cây số”: Một chú chim cà kheo cánh đen duỗi chân tại miền quê của Hungary.

“Cuộc đời của một chú bọ… sắp kết thúc”: Một con chim Roller trống định gây ấn tượng với bạn trăm năm tiềm năng bằng khả năng kiếm mồi.

“Cảnh giới”: Hai con cú đậu trên một cây thập tự gỗ trong ánh trăng ở Puszatszer, Hungary.

“Đôi mắt biểu cảm”: Ảnh chụp cận cảnh chú ếch Splendid ở Santa Rita, Costa Rica.

 

 

"Hot" nhiếp hình ảnh với phong cách thiền

Không có nhận xét nào :

Kể từ khi Zen ở Nhật phát triển khắp thế giới , bộ môn nhiếp ảnh thiền cũng ra đời trong thâm trầm , đạo vị . Zen là sự thăng bằng , chú trọng đến vật thể thực tế , đơn giản và tầm thường .

 Người thưởng ngoạn ảnh trong khoảnh khắc yên lặng nào đó, sẽ có một lần chợt thấy mình bỡ ngỡ vì bức ảnh mới quá, lạ quá, đơn sơ quá cơ hồ như mới thấy lần đầu. Một chân lý vi diệu vừa được khám phá. Đó là giây khắc của sự bừng tỉnh, như căn phòng kín đen tối đã bấy lâu được mở toang mọi cửa nẻo đón ánh sáng của một ngày mới, như ngọn đèn vừa thắp lên sau sao tháng năm bỏ quên lăn lóc trong bóng tối lặng thầm.
 
>> http://hinhanhbanhsinhnhat.blogspot.com/
>> http://hinhxamdepnhattg.blogspot.com/
>> http://nhunghinhanhhaihuocnhat.blogspot.com/

 

 



Tư tưởng nhất nguyên (monism) trong thiền mang lại cho ảnh những sắc độ đậm nhạt biểu trưng cho từng chừng độ hóa giải, và biểu thị một sự vật nào đó tưởng chừng bất nghĩa như gốc cây, cục đá, cành hoa, con chim trên cành, ngọn lau trĩu tuyết, một cành trúc trước gió, một hòn đá trơ trọi… nhưng lại chuyển tải được sự sống mà không cần giải thích . Một đoá huệ nở đơn chiếc hay một cánh sen lay trong gió là hình ảnh sống động của một tâm hồn thuần phác nguyên sơ trong cơn giông tố cuộc đời. Một chiếc thuyền câu bé nhỏ trên mặt nước mênh mông cho ta ấn tượng sâu sắc hình ảnh biển cả minh mông và sự hiện hữu một tâm hồn sâu kín hòa nhập vào cuộc sống tự nhiên. Nghệ sĩ Zen đã phản chiếu lại những khoảng khắc mà họ đã sống trong thế giới giác ngộ qua những hiện tượng trung gian : một cánh chim bay trong trời giông bão, chiếc lá trong sương thu, thác nước mơ hồ trong hoàng hôn hay bóng một con chim trơ khấc trong rừng sâu . tuốt luốt những kỳ diệu sâu kín này lại tựu thành trong sự dung dị và không cần nổ lực nào để đạt nó .

Cái ý tưởng giải phóng bản thân nhỏ hẹp từ cuộc sống hàng ngày ưng chuẩn trực quan của mình hoặc mình tự cảm thấy . thi sĩ haiku Basho cảm thấy đó là một “trực quan đáng kể từ hiện thực” ( a significant intuition into Reality) . bởi vậy Basho nhìn sự vật như chính nó (the thing itself), là nó (isness), như thế đó (suchness) . Ông là một người đã giác ngộ . Nghệ sĩ nhiếp ảnh Edward Weston cũng một ý kiến như thế trong cách chụp ảnh “nhìn sự vật như chính nó” . nhịp độ cuộc sống không là gì cả để trở nên biểu tượng cho toàn thể . Chính sự sáng tạo của nhà nghệ sĩ mới thu nạp những nhịp độ đó để làm cho thích hợp với con người (Newhall) .
Nhiếp ảnh làm đổi thay cách nhìn với thế giới. Lĩnh vực hoạt động của nhiếp ảnh không hẹp hơn bất kỳ một ngành nghệ thuật nào khác trong các nghệ thuật tạo hình. Kỹ thuật điện tử đẩy nhiếp ảnh lên một bước tiến mới : mở mang khoảng không sáng tạo, vĩnh cửu hóa tư liệu và nghệ thuật. Nhiếp ảnh và hội họa là hai nghệ thuật rất gần nhau. Cả hai nghệ thuật này đều đưa các vật thể từ không gian ba chiều lên mặt phẳng hai chiều và cũng đều chịu sự chi phối của những luật chung như luật phối cảnh, đường chân trời, điểm vô cực.v.v…Nhưng rõ ràng nội dung và hình thức của hai loại nghệ thuật tạo hình này hoàn toàn khác nhau.

Nội dung tác phẩm nghệ thuật không chỉ là đối tượng bộc lộ, hoặc đề tài mà chính là cái đẹp có trong tác phẩm đó. Còn hình thức là sự diễn tả nội dung thực tế qua nguyên liệu chính của loại hình nghệ thuật đó. Nói cách khác hình thức của tác phẩm nghệ thuật là hệ thống tín hiệu khác nhau dùng để tiếp nhận, biểu thị và truyền đạt cho người xem (nếu là nghệ thuật tạo hình), người nghe, người đọc (văn học)… Nhiệm vụ của nhà nhiếp ảnh là phải xác định cho được nội dung của tác phẩm, để từ đó có hình thức trình bày hiệp. Đối với nhiếp ảnh thiền, trong nội dung hình tượng bao giờ cái khách quan cũng được đặt lên trên cái chủ quan. tức thị đối tượng biểu hiện bao lăm vẽ đẹp, thì nhà nhiếp ảnh chỉ có thể biểu đạt bấy nhiêu vẽ đẹp. Nhiếp ảnh gia không cần hình dong xem đối tượng của mình sẽ như thế nào, bối cảnh, môi trường sẽ ra sao… Vẫn biết rằng những nhân tố này góp phần diễn tả tư tưởng, tình cảm, nội tâm của tác giả (trừ cảnh lắp ghép, xử dụng phần mềm photoshop). Nói cách khác , sự miêu tả của nghệ sĩ nhiếp ảnh được tìm ngay trong cuộc sống, trong hiện thực khách quan : những hiện tượng , sự kiện , khoảnh khắc nào tả được tư tưởng, tình cảm và thái độ của nghệ sĩ đối với ngoại giới. Ý muốn sáng tác của nhà nhiếp ảnh không định trước, mà phụ thuộc vào đối tượng khi tìm thấy sự kiện, sự vật hấp dẫn đến mức độ nào, chứ không phụ thuộc hoàn toàn vào dạng, tâm hồn mà nhà nghệ sĩ muốn thể hiện lúc đó. 

Điều này xảy ra ngay trong lúc phát sinh ý xây dựng tấm ảnh thiền. tức thị lúc một hiện tượng cuộc sống nào đó ăn khớp với trực giác của nhà nhiếp ảnh và thôi thúc tác giả xây dựng tác phẩm . Nhà nghệ sĩ coi hiện tượng đó như hình thức có nội dung, một thứ có sức truyền cảm. Bởi trong hiện tượng này ngụ ý có tư tưởng và cảm xúc. Ý nghĩa đó được khám phá qua cái vẻ bên ngoài của nó, mà nhà nghệ sĩ đã nhìn thấy.
Đối với ảnh thiền, lối bố cục có tiết điệu mang tính độc đáo riêng, không phải bản thân ảnh tạo ra được nhịp điệu. tiết điệu đó sẵn có trong tự nhiên. Vấn đề quan yếu là nhà nhiếp ảnh phát hiện ra được và đánh giá được tiết điệu đó. chả hạn bức ảnh chụp những chú chim sâu đậu tản mát trên những sợi dây thép, tạo ra như những nốt nhạc, rất có nhịp độ. Một bức ảnh dù đạt nghệ thuật cao, nhưng thoát ly thực tiễn, xa vắng cuộc sống, thì giá trị bức ảnh đó không đáng giá, nó chỉ còn là một trò chơi ánh sáng. Đó cũng là lý do tại sao dòng thiền phải loại ra khỏi nghệ thuật ảnh thiền những cái gọi là tác phẩm, mưu toan dùng những kỹ xảo khác nhau để “giải phóng” ảnh nghệ thuật ra khỏi “xiềng xích” của sự chân thật . 

Ảnh thiền phải có các tính chất sau :
– Bất đối xứng (Fukinsei ) : Hình ảnh gắn liền với một bất đối xứng nhẹ . Sự phá vỡ đối xứng không phải là một sự phá vỡ hoàn toàn đối xứng ban sơ để đi đến hỗn độn mà là một sự phá vỡ nhất quyết xảy ra trên nền đối xứng cơ sở ban sơ. Nếu thiên nhiên là hiện thân của sự sống, của cái đẹp thì sự vi phạm đối xứng phải là một dấu hiệu tất yếu của sự sống và cái đẹp. Sự đối xứng tuyệt đối chỉ là nguyên lý.
– Giản dị (Kanso) : Hình ảnh đơn giản , loại bỏ những gì không cần thiết , tránh những cấu trúc rối mắt, màu sắc lòe lẹt .
– Chân phương (Koko) : Giảm toàn bộ mọi chi tiết rườm rà, chỉ giữ lại cái tinh tuý của ảnh chính .
– tự nhiên (Shizen) : Bản chất của Zen là thô , vì vậy ảnh không chỉnh sửa , để thiên nhiên .
– Sâu kín (Yugen) : Phải để ảnh lắng đọng trong sâu kín , huyền hoặc , và một khoảng bóng tối. Chẳn hạn một đường nét gợi ý sự mềm dịu của mặt trăng trên bầu trời .
– Tự do (Datsuzoku) : Ảnh chụp không gò bó theo một nguyên tắc nào . Tự do chọn lựa đề tài , hình ảnh được ghi lại đột , không có định kiến trước . yếu tố bất ngờ và đặc tính kinh ngạc là bí quyết của ảnh thiền .
– lặng im (Seijaku) : Hướng về nội tâm , vắng lặng và trơ thổ địa . Toàn ảnh trùm trong tĩnh lặng tuyệt đối giống như sự lặng thinh của những hạt bụi , buổi rạng đông , thời kì cuối thu hay đầu xuân …

Nghệ thuật của ảnh thiền là dùng kỹ thuật để ghi lại những hình ảnh và gợi lên sự giác ngộ . Nhiếp ảnh gia hay thi sĩ haiku đều cùng chung một nguồn . Nghệ sĩ người Pháp Henri Cartier Bresson cũng nói : "Khi tôi vẽ cùng lúc với tư duy , mọi thứ đều mất" ( Berger) . Sức mạnh của trực giác như là một kết nối giữa thiền và nhà nghệ sĩ . hồ hết nghệ thuật là nhận thức từ trực giác , một nhận thức trực tiếp sâu sắc và không phải là một sản phẩm của sự phân tích . Tóm lại khi đang dạo ảnh để chụp là phải theo cảm xúc cho đến khi bạn có thể "nghe ánh sáng hát". Ðó là một hiện tượng trực quan và đó cũng là thời điểm để ghi lại trên ảnh .

Có nhiều con đường để đi đến giác ngộ . Ngộ cũng có thể phê chuẩn bắn cung , thơ haiku , tranh thiền hoặc hiện đại hơn là ảnh thiền . Chẳn hạn khi Buber chụp một mảnh mi ca nằm trên đường vì chợt thấy ánh sáng đề đạt từ vật vô tri đó khiến nhà nghệ sĩ chứng ngộ rằng giữa ta và người có mối quan hệ với tấm mi ca , đúng lúc ấy Buber quên hẳn chủ thể và đối tượng , ông ngay thức thì ghi hình ảnh đó vào máy . thành thử đám mây, vỏ cây ,vỏ sò , đá sỏi … đều nằm trong tất cả ảnh , đó là cuộc sống và đáng để nhà nghệ sĩ ghi hình .
Bước vào cõi ảnh thiền là bước vào thế giới u mặc đầy gợi ý. Người nghệ sĩ ảnh thiền muốn gởi cho mọi người một thông điệp ẩn tàng qua những hình ảnh đơn sơ đời thường tưởng chừng vô nghĩa nhưng lại có tính cách giải thoát linh tính. Trong chừng đỗi nào đó ảnh thiền có thể xem là một dụng cụ chứng ngộ. Chức năng của ảnh thiền gắn với chức năng của công án thiền.